Tuổi thơ
Tuổi thơ với những chiều thả diều trên triền đê
Không có gì đẹp bằng tuổi thơ bởi vì tuổi thơ như chồi non lộc biếc, tuổi thơ như mầm mới nứt nanh. Dưới nắng vàng lung linh hay dưới làn mưa lất phất, tuổi thơ cứ từ từ lớn lên, vươn dậy, giản dị đấy mà thiêng liêng vô cùng!
Không có gì quý bằng tuổi thơ bởi tuổi thơ non tơ yếu ớt như ngọn mồng tơi, ngây thơ như cánh bướm, cánh chuồn. Tuổi thơ trắng nõn như mây, trong như giọt sương buổi sớm.
Tuổi thơ! khi ta cất tiếng chào đời và ta lớn lên bằng dòng sữa và lời ru của mẹ. Ta lớn lên bằng hạt lúa, củ khoai, ngọn rau của đồng đất quê mình.
Có thể nào quên được tuổi thơ với những trưa nắng hạ, với chú chuồn ngô, chuồn chỉ, chuồn ớt lè sè trên dậu mồng tơi hay bay là là trên mặt ao có cây sung già toả bóng, với những cánh bướm vàng dập dờn nơi giàn mướp hoa vàng rung rinh, với những chiều lộng gió thả cánh diều cùng mơ ước lên cao.
Có thể nào quên được tuổi thơ với bao bạn bè cùng trang lứa cùng nhau cắp sách tới trường, vui buồn cùng bao mùa phượng vĩ giục giã tiếng ve ngân.
Có thể nào quên được tuổi thơ với những đêm trăng sao vời vợi cùng nhau chơi trò trốn tìm và thả đỉa ba ba trên sân đình, ta tìm nắm bàn tay của người ta quý mà như tìm nắm ánh trăng thanh.
Những trưa hè câu cá đòng đong, thủ mã bên cầu ao thấp thoáng bóng cô bé tóc đuôi gà. Thế rồi bắng đi chín, mười năm trời ta đi chiến trận ngày trở về bên cầu ao cái bóng ấy chỉ con lung linh trong ký ức để lòng ta còn lại mãi mãi một nỗi bâng khuâng.
Có thể nào quên được tuổi thơ với nồi khoai lang bốc khói - cả nhà ta quây quần trong buổi chiều giáp hạt tháng ba, ta và các em ta háu đói, còn mẹ cha và anh chị ta khi nao cũng nhịn cũng nhường.
Có thể nào quên được tuổi thơ với tấm lòng của bà con cô dì, chú bác đã yêu thương đùm bọc gia đình ta khi gặp khó khăn, hoạn nạn, đói lòng.
Ước gì ta được trở lại tuổi thơ để lòng ta được thơ thới như lòng con trẻ, để mắt ta nhìn đời trong như mắt trẻ, để ước mơ ta mãi mãi cao vời trên gió lộng trời cao.
Bây giờ ước mơ của ta cứ là là trên ngọn cỏ. Bây giờ ta làm cái gì cũng lo sợ khó thành công. Ra biển sợ sóng to. Lên non sợ rừng thiêng nước độc. Cấy cày sợ mất mùa. Bán buôn sợ thua lỗ. Đi thi sợ trượt. Người ngay sợ kẻ gian. Vào cửa quan sợ ông to, bà lớn… Vì thế, người lớn nhiều khi dối mình, dối người. Có khi xanh bảo là chín, đen lại bảo hồng, đục bảo trong, ghét nói rằng thương, thương lại nói ra thành ghét…
Ước gì!...
Phạm Minh Giang
Quang Trung - TP TB
Tin cùng chuyên mục
- Ru hời êm tiếng à ơi 01.09.2010 | 10:23 AM
- Cây Bàng 01.09.2010 | 10:31 AM
- Cha và con 29.11.2012 | 08:01 AM
- Lời ru buồn 01.09.2010 | 13:52 PM
- Cơn mưa có hình dáng mẹ 26.10.2010 | 14:53 PM
- Chuyện vợ thợ cày 27.08.2012 | 09:19 AM
- Bóng nước 27.08.2012 | 09:24 AM
- Miền quê yêu dấu 25.09.2012 | 10:00 AM
- Hội Làng 27.10.2010 | 16:23 PM
- Trên sông Hồng 29.09.2010 | 16:30 PM
Xem tin theo ngày
-
Đặc sắc chương trình nghệ thuật kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh và chào mừng hợp nhất tỉnh Hưng Yên và tỉnh Thái Bình
- Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam Đỗ Văn Chiến thăm làm việc tại phường Phố Hiến
- Công bố nghị quyết, quyết định của Trung ương, địa phương về sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã và kết thúc hoạt động cấp huyện
- Báo Thái Bình - Một hành trình với những mốc son lịch sử
- Thư tòa soạn
- Công bố quyết định của Bộ trưởng Bộ Công an, Giám đốc Công an tỉnh về công tác tổ chức, cán bộ
- Khởi công dự án nhà máy đốt chất thải rắn phát điện công nghệ hiện đại tại xã Thụy Trình
- Khởi công dự án đầu tư xây dựng sân golf Cồn Vành và dự án đầu tư xây dựng khu bến cảng hàng lỏng Ba Lạt
- Việt Nam nâng tầm vị thế tại Hội nghị quốc tế về biển và đại dương
- Hội thảo khoa học: Đồng chí Nguyễn Văn Linh – Nhà lãnh đạo kiên định, sáng tạo của Đảng và cách mạng Việt Nam