Thứ 3, 23/07/2024, 06:25[GMT+7]

Mái trường mến yêu!

Thứ 5, 10/11/2011 | 15:34:38
5,120 lượt xem
Thêm mùa phượng vĩ nữa lại đến và thêm một lần nữa tôi chia tay mái trường cấp II. Cái cảm giác nhớ nhung, buồn man mác lại ùa về giống như 5 năm trước khi tôi rời xa mái trường tiểu học thân thương.

Vừa đi vừa nghĩ chẳng biết tự lúc nào tôi đã đứng trước ngôi trường tiểu học ngày ấy. Giờ đang nghỉ hè, sân trường vắng vẻ là thế mà lúc này mọi thứ như đang hiện diện trước mắt tôi.

Ngày ấy cũng là những ngày cuối cùng của năm cấp I. Như người ta thường ví "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò" quả thật chẳng sai, là học trò có lẽ thời nào cũng thế song có lẽ chỉ khác nhau ở các trò đùa nghịch mà thôi. Lũ học trò chúng tôi cũng vậy, phần vì còn trẻ con nên càng quậy nhiều hơn. Và dù là đứa con gái vốn nhút nhát lại được các thầy cô đánh giá là chăm ngoan, học giỏi như tôi cũng không nằm ngoại lệ...

Mà lúc ấy cũng chỉ là vài quả ô mai chua chua, ngọt ngọt hay gói bim bim giòn giòn, thơm thơm cũng đủ cho cả lớp truyền tay nhau mỗi đứa một mẩu...ấy vậy mà khi cô giáo nhắc nhở, dỗ dành thậm chí doạ phạt xong cũng chỉ được một lúc lại lích rích, rồi ào ào như "cái chợ vỡ", chẳng đứa nào chị ngồi yên...

Rồi bất chợt cả lớp nhận ra trong mớ âm thanh hỗn độn đó không có tiếng cô giáo nhắc nhở hay giảng bài nữa. Không đứa nào bảo đứa nào hết ngơ ngác rồi vội vàng cúi mặt. Không khí trong lớp bỗng trùng xuống, yên lặng lạ thường. Cô khóc!!. Có lẽ cô khóc vì giận lũ "quỷ nhỏ" chúng tôi lắm nhưng cũng có lẽ cô khóc vì thương chúng tôi?!..Hàng ngàn câu hỏi giả định đặt ra, còn tôi tôi cảm thấy mình thật có lỗi, thật xấu hổ khi cùng tham gia vào trò nghịch ngợm của lớp.

Và rồi cuối cùng, lấy cam đảm tôi đứng bật dậy trước bao cặp mắt tròn xoe: "Thưa...thưa cô! chúng em...chúng em thật có lỗi, chúng em xin lỗi cô ạ!". Cô giáo nhẹ nhàng bước đến xoa đầu tôi khẽ nói: "Các em ạ quan trọng là các em nhận ra được cái sai của mình. Chỉ ít ngày nữa thôi các em sẽ thi lên cấp II, cô rất buồn khi phải xa các em nhưng sẽ buồn hơn khi điểm thi các em chưa tốt. Cô mong rằng cả lớp mình sẽ quyết tâm học tập để kỳ thi tới đây đạt điểm cao!". Và cô không quên nhắc chúng tôi ghi nhớ câu tục ngữ đã học: "Công cha nghĩa mẹ ơn thầy

Nghĩ sao cho đúng những ngày ước ao".

Từ đó lớp tôi thay đổi hoàn toàn, đứa nào cũng chăm chỉ học tập, kỳ thi năm đó chúng tôi đạt điểm số rất cao. Còn giờ đây mỗi đứa học một trường khác nhau và cũng đang chuẩn bị chia tay mái trường cấp II giống như tôi và chặng đường này còn khó khăn hơn rất nhiều xong tôi tin rằng tôi và các bạn ngày ấy sẽ không quên kỷ niệm xưa và càng không quên lời cô giáo đã dạy. Chắc chắn với sự nỗ lực của mình chúng tôi sẽ không phụ lòng thầy cô, cha mẹ. Và câu tục ngữ khi xưa sẽ khắc ghi trong tâm trí tôi, sẽ theo tôi trong suốt cuộc đời!

Nguyễn Minh Ánh

 CLB Phóng viên nhỏ tỉnh Thái Bình

  • Từ khóa

Tin cùng chuyên mục

Xem tin theo ngày